Saturday, May 29, 2010

KHÓC CHA

Thương cha gần thế kỷ miệt mài
Vất vả một đời không quản ngại,
Lo cháu,lo con.Tất cả thành người,
Để rồi mỗi đứa một phương trời.

Hi vọng ngày về có cha mừng đón,
Nhưng ngày vui đâu sao chỉ còn nước mắt ?
Vòng tay ôm,không vòng tay ôm lại,
Đôi mắt cười nay khép mãi nghìn thu!

Thương Mẹ, từ nay liêu xiêu bóng,
Bóng của mình ta,ta với ta
Gần bảy mươi năm ,bôn ba khắp nẻo,
Lo cho con để rồi mỗi đứa một đi xa.

Mong ước một ngày vui vầy đoàn tụ
Ôi kiếp người chỉ là kiếp phù du !
Các con đây ,còn Cha đâu thấy
Chỉ mỗi mình ta,soi bóng ta...

13/09/2008
Bùi Thành Kính


TIỄN ĐƯA

Tiễn đưa ông trong một buổi chiều mưa
Khóc bao nhiêu để xót xa vừa?
Ông đã ra đi trọn vẹn lời hứa
95 năm _đời người tựa giấc mơ

Cha mẹ ơi,đời này chúng con nợ
Ơn sinh thành ,dưỡng dục luôn khắc nhớ
Biết bao lần chúng con trót lầm lỡ
Chỉ biết quay về ,khóc như trẻ thơ

Rồi ngày kia,chúng con phải bơ vơ
Mới hiểu ra cuộc sống này tạm bợ
Va vấp ưu phiền,còn đâu người che chở?
Chúng con đã sống quá ơ hờ!!

Con lê bước tìm về ngôi nhà cũ
Cha hãy xem,kià cháu con tề tựu
Bỗng giật mình,nay vành sô khăn phủ
Lặng tiễn Cha về... cõi thiên thu...

P,PIPO BUI

No comments:

Post a Comment