Tuesday, October 26, 2010

Chai dầu xanh của má

 Chai dầu xanh trước kia má hay dùng ,khi lạnh ,khi nhức đầu,đau bụng...gì cũng xức vô một chút là cảm thấy khoẻ hơn.
 Thành ra, TTài mỗi lần về VN là mua cả lố dầu xanh cho mọi người. Hồi trước tôi cũng có đem về cho, nhưng sau này nghe nói đi máy bay họ không cho đem loại dầu này, người tây phương họ không chịu được mùi dầu. Có lẽ phải bỏ vào hành lý gởi.
 
Lần thứ 2, tôi đi tham quan một vườn dược thảo của một đại gia TÀU VIỆT ở CALI do ca sĩ DIỆP THANH THANH hướng dẫn. Như chị em cô này làm việc cho vườn thuốc này. Cả TTÀI và cô VÂN cùng đi.
  Trong thời gian tham quan có đoạn họ giới thiệu các loại dầu, họ đem các chai dầu ra làm thí nghiệm, coi dầu nào chất lượng tốt . Ông ấy lấy 2 cái ly nhựa xốp, mỗi ly đổ một chút dầu xanh và dầu vàng của họ chế tạo (ông có nói  hồi xưa các dược thảo dùng để làm dầu cho vua chuá Tàu dùng, ông còn gọi là dầu Càn Long) .
Một lát sau ông lấy cho mọi người coi 2 cái ly nhựa, thì thấy cái ly chưá dầu xanh bị lủng đáy. Còn ly kia thì không, Ông kết luận dầu xanh không tốt, nóng quá, xức nhiều có thể cháy da. Mùi lại nồng nặc, xức vào người đứng bên cạnh xếp hàng mua vé chịu không nỗi, phải chạy đi chỗ khác. Còn dầuvàng có xức ai đứng bên cũng không ngủi mùi !
  Cũng vì vậy mà về sau tôi không bao giờ xài dầu xanh, nên về VN không mua cho ai cả.
  Má thì rất thích dầu xanh, tôi về má hỏi có mua dầu không, tôi nói không .
  Đính đi Singapore có mua dầu xanh đem lên cho má 1chai. Trước đó Tài cho 1 chai má xài còn nửa.
  Hôm giổ ba không ai để ý má xức dầu lên đầu.  Đến hôm sau khi má đem chai dầu ra xức thì mới thấy, má đổ như nước hoa, ướt cả bàn tay rồi thấm lên đầu...làm đi làm lại 2,3 lần, đầu tóc ướt nhẹp, má đòi lau mặt, mới biết là nóng quá.
  Sau tôi lén lấy hết mấy chai dầu xanh, dầu khuynh diệp dấu hết. Má tìm không có, hỏi ai lấy ?
  Tôi nghĩ má thương Đính nhất, nếu đổ thừa cho Đính lấy đem đi Saigon thì má khỏi đòi nữa . Ai ngờ má chửi Đính tưng bừng ...đồ con bất hiếu, không mua dầu về cho mẹ, còn lấy của mẹ đi....chửi 2 ngày liền, sau mấy chị em bàn lại, thôi trả lại cho má 1 chai. Nhưng chai vỏ thì dầu xanh, nhưng dầu trong chai thì là dầu khuynh diệp cho nhẹ bớt, má có thấm ướt đầu cũng không sao.
  Vài ngày sau má quên dần, miễn chai có chút dầu cho má xức là được .
 
Có những tật chướng của má thật kỳ lạ . Đúng là già sinh tật. Có nhiều thứ má quên, nhưng con cháu thì chưa quên, đứa nào má cũng biết tên . Tiền nữa, má hay xin tiền, nhưng chỉ xin Minh, mỗi lần Minh vô là hay cho má tiền . Đưa 10 ngàn thì chê, phải 50 ngàn, hay ít nhất là 20 ngàn, má cứ dấu dưới gối...mà mất không biết....Mỗi lần vô buồng tắm đóng cửa, ngồi vọc nước, không chịu ra, xả cho hết nước nóng 60 lít, qua nước lạnh, chưa ra và bắt đầu chửi Đạt Tuyết, đồ bất hiếu, hắn khóa nước nóng, không cho tau tắm, mà đâu có tắm, chỉ mở nước chảy chơi !
 Chỉ có tôi vô tắt máy bắt má ra được thôi, má cũng chửi đồ ÁC, CHẰNG TINH, nhưng cũng quấn khăn đi ra...thét rồi cũng quen nghe má chửi, ai cũng tức cười ...Lần sau không có tôi ở nhà, Mai doạ ..chị xuống đó, ra đi là má sợ đi ra. Nhưng khi tôi đi rồi, má nói với Mai, đi rồi, không sợ nữa....bây giờ thì không biết ai doạ má...

No comments:

Post a Comment