Chu choa,
Đọc xong thấy vỏ chuối quả là trị bá bịnh,mà bịnh hiện tai mình đang bị là viêm họng,khọt khẹt mấy bữa nay thì kg thấy,tiếc thật! Nếu có thêm chức năng trị bịnh của KChi nhà mình thì càng hay to.
Bên này,đất trời cũng lập đông,sáng chiều trời se lạnh,và màu trời cũng xám xịt.
Chỉ khi phố lên đèn thì mới thấy sức sống rực rở qua những nơi trang trí cho mùa Giáng sinh...Lúc đó em cũng trở về nhà,sau 1 ngày lăng quăng khắp các ngã đường.
Lật bật mà sắp hết năm,mấy nhà ỡ khu vực em,mà theo công giáo đã thấy chùi dọn trang hoàng,trước cửa lấp lánh những chuổi dây kim tuyến đủ màu sắc,đèn đóm lung linh.
Chắc em cũng phải leo lên gác lấy cây thông xuống cắm đèn sáng cho vui nhà vui cửa.
Lâu nay kg thông báo gì về Bmt,vì kg có gì "đăc sắc".Chị bớt nghe, bớt thấy cho dễ chịu.
Chỉ có Chi xuống tái khám và lấy thuốc về uống,thấy sắc diện nó kém hơn thường khi.,
Cháu của chị chắc kháu khỉnh lắm,cũng làm Bà vui lây phải không?
Wednesday, December 7, 2011
Friday, December 2, 2011
BÔNG HỒNG VÀNG
GÍA TRỊ MỘT BÔNG HỒNG
Lần này có cái chỗ ở, có chút đất phía trước, có thể trồng ít bông hoa! rất tiếc là tuổi đã lớn, sức không còn dẽo dai, đứng lên ngồi xuống là đau lưng, niềm vui cũng giới hạn phần nào!
Dự định làm 2 vòng tròn, mỗi vòng đường kính 1m, nhưng mới làm được 1 vòng …mà đào đất đã bỡ hơi! Nói lắm thằng con mới xắn cho vài lát, là đất đã đảo lộn, rồi đổ thêm 2 bao đất cho hoa hồng !Phải chi mấy thằng con ..biết điều…biết niềm vui của má mà giúp cho thì chắc có nhiều hoa đẹp hơn ! nhưng thôi được chừng nào hay chừng nấy ! nhớ lại ngày xưa BA cũng chơi hoa có một mình ! một bầy con gái có ai để ý gíup ba đâu ?
Mấy đứa cháu còn ra bẻ hoa của ông ngoại nữa . Có một lần, ba trồng mấy chậu bông hồng, nhưng chỉ mới một chậu nở một bông hồng vàng rất đẹp.
Mỗi sáng trước khi đi làm ba đều ra ngắm, chiều về lại lui cui tưới nước, mà mấy cô con gái thì hững hờ, chỉ biết nhìn thôi!
Cháu NINA lúc đó mới 1 tuổi, chập chửng bước đi…nó đi ra ngoài sân, thấy cái bông mới nở đẹp…giơ ta bẻ, tui vừa thấy kịp …hết hồn, thôi chết rồi, chiều nay ông ngoại về không thấy cái hoa là sẽ có một trận, ông ngoại nóng tính, nội la lên là mọi người đã sợ run!
Tui lo quá, nên mới nghĩ ra một kế, chạy vào nhà, sau khi đã khẻ tay con bé mấy cái, lấy một cái kim may nhỏ, gắn vào giữa cái bông và nối lại cái cuống (bông hồng này mỗi cây chỉ có một hoa) .
Đến chiều ba đi làm về, cái hoa còn nguyên vẹn…mãi đến sáng hôm sau …nó mới gục đầu xuống …không biết ba có biết tại sao không, mà không thấy ba nói gì cả . Chỉ có mấy chị em tui và má biết thôi !
Đến chiều ba đi làm về, cái hoa còn nguyên vẹn…mãi đến sáng hôm sau …nó mới gục đầu xuống …không biết ba có biết tại sao không, mà không thấy ba nói gì cả . Chỉ có mấy chị em tui và má biết thôi !
Bây giờ trồng hoa, tui mới biết qúi hoa chừng nào, có cô bạn hỏi sao bác không cắt hoa đem vào nhà chưng ! tôi chỉ muốn để nó trên cây cho đến lúc tàn, không bao giờ muốn cắt !
Hôm nay có người nói chuyện làm vườn nên mới nhớ ra chuyện trồng hoa !
SK
Monday, November 21, 2011
KỸ NIỆM TRƯỜNG XƯA
Nếu trở lại ngày đầu lên lớp
Được làm cô giáo trẻ vùng cao
Vào trường Huyện dạy trò dân xã
Học ít hơn lam lũ ngoài đồng .
Em đến lớp để tìm kiến thức
Tìm mảnh bằng qua nẻo đường quê
Cô học em trường đời gian khổ
luyện chí nghèo nuôi lớn ước mơ .
Có những đêm cô khóc nhớ nhà
Trò câu cá, trồng rau đem đến
Có những ngày mưa dột mái che
Trò cắt cỏ bện tranh lợp chỗ
Tình trò cô thân thiết lớn lên …
Bao ước mơ – chia xẻ vẫn còn
Kỹ niệm đẹp dường như vẫn đó .
Rồi một ngày cô trở về thành
Trò ở lại, em còn, em mất
Bao năm rồi mỗi ngã mỗi nơi ….
Hôm nay đây tình cờ gặp lại
Học trò xưa cô có nhận ra ?
Tên của em trường Huyện năm nào ?
Tóc dù bạc lòng cô vẫn thắm
Kỹ niệm đầu đâu dể chóng quên
Tay rưng rưng cô nắm lấy tay
Bàn tay em còn nguyên hơi ấm
Niềm tin xưa …, nay đã thành người
Sự nghiệp này giờ đây em tiếp
Quãng đường đời cô tạm dừng chân .
(VIẾT TẶNG HỌC TRÒ TRƯỜNG KRÔNG ANA – BUÔN DRẤP)
Cô Kim Chi 20/11/2011 kỹ niệm 30 năm ngày đầu dạy học
Friday, November 18, 2011
KỸ NIỆM NGÀY NHÀ GIÁO -THANHTÀI
Thứ tư, ngày 09 tháng mười một năm 2011
Không hiểu sao mỗi năm gần đến ngày nhà giáo, lòng tôi lại rộn lên những kỷ niệm xưa cũ. Một thời làm cô giáo đứng trên bục giảng tại trường Nông Lâm Súc Daklak, là ngôi trường tôi nhận nhiệm sở đầu tiên trong đời dạy học .
Khi đó tôi là cô giáo trẻ tuổi 20,hăng say giảng dạy trong lòng phơi phới với những bản nhạc "Đuốc hồng tuổi trẻ, Tuổi trẻ lên đường,
Tiếng gọi thanh niên..."Tôi sẽ kể các bạn nghe vì sao tôi chọn nhiệm sở này .
Tôi có chút máu văn nghệ, chẳng vậy thời gian học tập ở trường Tổng Hợp tôi thường lén nhà đi sinh hoạt văn nghệ với các bạn Du Ca . Ba má tôi không cho phép chỉ bắt chú tâm vào chuyện học.
Tôi mê ca nhạc do anh Nguyễn Đức Quang làm trưởng nhóm, thời mới lớn những bản nhạc hùng ca là thần tượng của chúng tôi . Tôi và các bạn sinh hoạt trong nhóm Du ca Lòng Mẹ do anh Ng Quyết Thắng làm trưởng toán. Chúng tôi vẫn thường hát với nhau Việt Nam Quê Hương ngạo nghễ, Tình ca dân tộc, Đường ta đi tới, Không phải là lúc...đó chính là hành trang vào đời của chúng tôi, những người trẻ hăng say, bắt tay xây dựng quê hương một đất nước nghèo khổ, tan hoang vì chiến tranh, đói nghèo bất công và thù hận..các bạn tôi đã có một số hy sinh khi đi sinh hoạt ..nhưng chúng tôi không sờn lòng vẫn tiến tới, bất chấp gian nguy chờ đón. Chúng tôi được ung đúc một tinh thần không ngại khó để hiến mình cho tổ quôc.
Với tuổi trẻ hăng say, đi bất cứ nới đâu về đâu tôi đã chọn nhiệm sở trường Nông Lâm Súc, các em học sinh quần áo nâu đơn sơ giản dị,học nghề ngang bằng học kiến thức. Tôi thương các em đôi mắt ngây thơ, áo quần lam lũ, cố gắng học lấy mảnh bằng cho cuộc đời tương lai sáng sủa hơn .
Sau những giờ thực tập ở Trung tâm Nông Lâm Nghiệp, tôi càng khẳng định rõ hơn hướng đi tiến về nông thôn, mang kiến thức đến dân quê một nắng hai sương, cày sâu cuốc bẫm.. Học sinh của tôi rất ngoan ngoãn, siêng năng, hiền lành đến độ ngờ nghệch, nhưng trên hết chúng rất chân chất.
Ngoài giờ học lý thuyết ở trường, tôi theo các em về những vùng xa như Phước An, Đạt Lý, Buôn Hồ...phần đông gia đình các em làm rẫy càphê, có em nhà nghèo trồng toàn khoai bắp..dù vậy, Cô trò rất vui. Tôi thường tập dợt cho các em những bài hát ca ngợi quê hương, Tổ quôc, yêu đồng bào ngay cả người dân tộc, nhờ vậy các em đã có một nhãn quan khác với người dân thiểu số nghèo khổ thất học .
Thầy trò chúng tôi ngoài giờ học ở trường thường đi sinh hoạt tập thể ngoài trời, đi thăm các anh Thương bệnh binh ở quân y viện,vào các buôn làng hẻo lánh phát thuôc phát quà..hay giúp đỡ những người già khổ sở thiếu thốn..
Thật là một thời đáng nhớ,cách đây đã mấy mươi năm mà vẫn hiển hiện như vừa mới hôm qua..Bây giờ ngồi nhớ lại vẫn thấy bồi hồi xao xuyến..
Khi đó tôi là cô giáo trẻ tuổi 20,hăng say giảng dạy trong lòng phơi phới với những bản nhạc "Đuốc hồng tuổi trẻ, Tuổi trẻ lên đường,
Tiếng gọi thanh niên..."Tôi sẽ kể các bạn nghe vì sao tôi chọn nhiệm sở này .
Tôi có chút máu văn nghệ, chẳng vậy thời gian học tập ở trường Tổng Hợp tôi thường lén nhà đi sinh hoạt văn nghệ với các bạn Du Ca . Ba má tôi không cho phép chỉ bắt chú tâm vào chuyện học.
Tôi mê ca nhạc do anh Nguyễn Đức Quang làm trưởng nhóm, thời mới lớn những bản nhạc hùng ca là thần tượng của chúng tôi . Tôi và các bạn sinh hoạt trong nhóm Du ca Lòng Mẹ do anh Ng Quyết Thắng làm trưởng toán. Chúng tôi vẫn thường hát với nhau Việt Nam Quê Hương ngạo nghễ, Tình ca dân tộc, Đường ta đi tới, Không phải là lúc...đó chính là hành trang vào đời của chúng tôi, những người trẻ hăng say, bắt tay xây dựng quê hương một đất nước nghèo khổ, tan hoang vì chiến tranh, đói nghèo bất công và thù hận..các bạn tôi đã có một số hy sinh khi đi sinh hoạt ..nhưng chúng tôi không sờn lòng vẫn tiến tới, bất chấp gian nguy chờ đón. Chúng tôi được ung đúc một tinh thần không ngại khó để hiến mình cho tổ quôc.
Với tuổi trẻ hăng say, đi bất cứ nới đâu về đâu tôi đã chọn nhiệm sở trường Nông Lâm Súc, các em học sinh quần áo nâu đơn sơ giản dị,học nghề ngang bằng học kiến thức. Tôi thương các em đôi mắt ngây thơ, áo quần lam lũ, cố gắng học lấy mảnh bằng cho cuộc đời tương lai sáng sủa hơn .
Sau những giờ thực tập ở Trung tâm Nông Lâm Nghiệp, tôi càng khẳng định rõ hơn hướng đi tiến về nông thôn, mang kiến thức đến dân quê một nắng hai sương, cày sâu cuốc bẫm.. Học sinh của tôi rất ngoan ngoãn, siêng năng, hiền lành đến độ ngờ nghệch, nhưng trên hết chúng rất chân chất.
Ngoài giờ học lý thuyết ở trường, tôi theo các em về những vùng xa như Phước An, Đạt Lý, Buôn Hồ...phần đông gia đình các em làm rẫy càphê, có em nhà nghèo trồng toàn khoai bắp..dù vậy, Cô trò rất vui. Tôi thường tập dợt cho các em những bài hát ca ngợi quê hương, Tổ quôc, yêu đồng bào ngay cả người dân tộc, nhờ vậy các em đã có một nhãn quan khác với người dân thiểu số nghèo khổ thất học .
Thầy trò chúng tôi ngoài giờ học ở trường thường đi sinh hoạt tập thể ngoài trời, đi thăm các anh Thương bệnh binh ở quân y viện,vào các buôn làng hẻo lánh phát thuôc phát quà..hay giúp đỡ những người già khổ sở thiếu thốn..
Thật là một thời đáng nhớ,cách đây đã mấy mươi năm mà vẫn hiển hiện như vừa mới hôm qua..Bây giờ ngồi nhớ lại vẫn thấy bồi hồi xao xuyến..
Thursday, November 17, 2011
THƠ-HỒNG PHƯỢNG
1. " NHỚ " (thay lời con gái lúc đi lấy chồng)
Về thăm quê mẹ cuối tuần
Để nghe điệu lý bâng khuâng quê nhà
Nhớ sao những lúc chia xa
Nhớ chùm hoa khế mượt mà trước sân
Tím màu nhung nhớ âm thầm
Nỗi lòng xin gởi theo ngàn mây bay
Ơn người nuôi dưỡng tháng ngày
Ơn đời chói lọi một vần thái dương
Nguyện trong cuộc sống vô thường
Mãi là ngọn cỏ ngậm sương trong lành
Thời gian vùn vụt qua nhanh
Mây ngàn gió núi vẫn xanh muôn đời
Hào quang từ phía mặt trời
Thắp lên ngọn lửa ấm lời mẹ ru
Xoá tan băng giá sương mù
Chỉ còn ngọn gió mùa thu tuyệt vời
Hãy yêu Quê Mẹ người ơi !
2. “ THUYỀN BÊN LÁI ” (chuyện về 2 quả dừa)
Em theo anh cuối đất cùng trời …,
Một ngày kia mình bỗng chia xa
Cơn gió lạ cuốn anh đi mãi
Chỉ còn em buồn trong tê tái
Ngắm trời mây gửi gấm nỗi lòng
Lời chim quyên não nuột tầng không …,
Cơn gió lạ lại cuốn em đi
Về nơi biển cát thật diệu kỳ
Nơi có anh đang chờ em tới
Có sóng vỗ về nuôi dưỡng tình ta
Và chấp đôi cánh thiên thần hạnh phúc
Anh ạ, mặc sóng có ạt ào phẫn nộ
Hay dịu dàng hôn khẽ thật êm
Thì tình yêu theo năm tháng vẫn êm đềm …
Xuân đi, Hạ tới rồi Đông về
Thu ở lại cùng ta mãi mãi
Và cuối đất cùng trời, thuyền bên lái
HỒNG PHƯỢNG
Wednesday, November 16, 2011
NGÀY NHÀ GIÁO-HỒNG PHƯỢNG
Nhân ngày 20/11, em có viết một đoãn văn và một bài thơ về nghề của chị, em mình.
Em gởi để đăng vào blog gia đình
I. Nhà tôi có 9 chị em gái, 5 người chọn nghề “Gõ đầu trẻ”. Chúng tôi dạy trước và sau giải phóng , đến giờ chỉ còn 2 người bám theo nghề dù đã trên lục tuần.
Em gái tôi dạy tại một Trung Tâm Ngoại ngữ ở Saigon. Vì yêu nghề và cũng vì cuộc sống, nên dù mưa gió bão bùng, nắng nóng cháy da hay ô nhiễm trầm trọng, lúc nào cũng cưỡi con ngựa sắt phom phom trên quốc lộ, xuống tận các cơ sở. Nếu không đi, thì ở nhà điều hành công việc qua chiếc điện thoại bé bỏng. Chuyện về em tôi còn dài thậm thượt, thôi để đương sự “tỉ tê”thì hay hơn.
Bây giờ là chuyện của tôi.
Tôi hiện là cô giáo tại gia của mười mấy học trò đủ mọi lứa tuổi, từ 6 đến 17, đủ mọi cấp lớp, từ vở lòng đến 12. Đôi khi nhận dạy những khoá ngắn hạn cho người đi nước ngoài thăm gia đình, người đi làm cần chút ngoại ngữ. Dù ngắn ngày, nhưng tình thầy trò cũng keo sơn, gắn bó. Trò nhớ thầy, thỉnh thoảng gọi điện về thăm, hoặc ghé thăm thầy với món quà bé nhỏ trên tay. Chừng đó thôi cũng đủ an ủi cái tuổi “xưa nay hiếm”rồi.
Với học trò phổ thông, vì dạy tổng hợp như thế, nên đôi khi cô giáo mệt phờ với chương trình học đa dạng. Đôi khi có những kỹ niệm khó quên vì lời nói cử chỉ của học trò bé nhỏ và tiếng cười sảng khoái cứ thế tuôn như suối chảy. Tôi cũng tâm niệm “Nghề là nghiệp” nên đến bao giờ mắt mờ, tay run và trí lụt thì giải nghệ là vừa.
Ngoài ba chữ với học trò, tôi còn thêm một nghề tay trái nữa mà mãi đến hơn nửa đời người mới xuất đầu lộ diện; “nghề làm thơ”. Nói cho oai, chứ đâu dám tự nhận mình là “thi sĩ”. Thơ thì đủ thể loại : từ ca ngợi tình cha mẹ, tình gia đình, tình thầy trò đến tình bạn, nổi trội nhất vẫn là “tình yêu”. Phần nhiều là ướt át vì người đời vẫn thường nói “yêu đến chết”, “yêu đến răng long, đầu bạc”… nên còn sống, còn yêu và còn làm thơ.
II. Nhân dịp Ngày Nhà Giáo 20/11, được bạn bè mời họp mặt và được biết có một số thầy, cô hải ngoại về tham dự ,nên tôi cũng có một bài nho nhỏ trước kính tặng thầy, cô sau tặng bạn bè và tặng cho cả học trò của mình.
Ngày Thầy Cô
Quê nhà réo gọi bấy lâu
Cung đàn muôn điệu bắc cầu Đông, Tây
Đẹp sao buổi sớm mai nầy
Thầy xưa, trò cũ sum vầy bên nhau
Thoạt nhìn bỡ ngỡ phút đầu
Thời gian có đợi ai đâu bao giờ
Muối sương điểm tóc bạc phơ
Tình thương thầy vẫn trao trò như xưa
Ơn thầy dầu dãi nắng mưa
Trò xin dâng tặng “ Người đưa con đò “:
Đoá hoa tinh khiết thơm tho
Theo thầy trên những chuyến đò dọc ngang
Hồng Phượng
Tuesday, November 15, 2011
Tuesday, November 1, 2011
VƯỢT QUA -HP
VƯỢT QUA
Thêm một nỗi buồn rơi xuống đời
Bao năm quần quật đến mòn hơi
Sức tàn ,lực kiệt còn đâu nữa
Vạn vật sinh tồn vốn nỗi trôi
Thương em mờ mịt đường tương lai
Ngõ cụt chắn ngang gây trỡ ngại
Vò võ tơ vò ai gỡ rối
Gia đình chung sức vượt chông gai !
Em ạ ,cố lên sẽ vượt qua
Phong ba bão táp cuốn đi xa
Bình minh rọi nắng về muôn ngã
Đời tặng riêng em ngàn đoá hoa!
HỒNG PHƯỢNG
(tặng KIM CHI VƯỢT QUA cơn bệnh ,giữ gìn sức
khoẻ ,đừng ham công tiếc việc ...để người khác làm!)
Thêm một nỗi buồn rơi xuống đời
Bao năm quần quật đến mòn hơi
Sức tàn ,lực kiệt còn đâu nữa
Vạn vật sinh tồn vốn nỗi trôi
Thương em mờ mịt đường tương lai
Ngõ cụt chắn ngang gây trỡ ngại
Vò võ tơ vò ai gỡ rối
Gia đình chung sức vượt chông gai !
Em ạ ,cố lên sẽ vượt qua
Phong ba bão táp cuốn đi xa
Bình minh rọi nắng về muôn ngã
Đời tặng riêng em ngàn đoá hoa!
HỒNG PHƯỢNG
(tặng KIM CHI VƯỢT QUA cơn bệnh ,giữ gìn sức
khoẻ ,đừng ham công tiếc việc ...để người khác làm!)
Friday, October 21, 2011
Wednesday, September 14, 2011
THƯ THƯỞNG
Chị Kiết,
Tình hình ngày giỗ Ba tương đối đầy đủ, Má có vẻ tươi tắn hơn và chịu giỡn với con cái.
Cụ thể, pha cho Má ly sữa, có cả đám ngồi trứoc mặt, đầu tiên Má chìa ly sữa cho Rico ý biểu uống, nó từ chối, Má chuyển cho em, đến khi tới chỗ con hồng bả lấy lui lại, ý kg cho, cả làng cười bể bụng.
Đám Đạt tuyết có vẻ khá hơn, biết lo cho Má chu đáo.Với lại mỗi ngày 1 nguời thay phiên, tổng chỉ huy vẫn là chị Hưong nên mọi việc ổn.
Hàng xóm cũng nghĩ đưa má đi chơi thay đổi kg khí 1 tí sau đó về lại nhà là hay,rồi có tụi em về thăm rộn ràng ai cũng vui.
Nhìn hình thấy mấy ông đàn ông béo quay, có quí tử của Minh về, còn cánh phụ nữ cũng làng nhàng kg sửa soạn nên vô hình ít bắt mắt. Thôi vậy là Má còn sống thọ với con cái lắm, lúc này tính khí ít chướng hơn trước, nên con cái chăm sóc cũng đỡ cực.
Nhà mới của Minh cách tiệm cũ có 3 căn, dài rộng và khang trang lắm, tuy là nợ như chúa chỗm nhưng cơ ngơi vậy ai cũng tin tưởng trao đổi mua bán tối ngày,c ũng mừng cho nó, kiểu tay kg mà bắt giặc giỏi.
Thôi để em qua chỗ chị coi thơ và hình.
Tình hình ngày giỗ Ba tương đối đầy đủ, Má có vẻ tươi tắn hơn và chịu giỡn với con cái.
Cụ thể, pha cho Má ly sữa, có cả đám ngồi trứoc mặt, đầu tiên Má chìa ly sữa cho Rico ý biểu uống, nó từ chối, Má chuyển cho em, đến khi tới chỗ con hồng bả lấy lui lại, ý kg cho, cả làng cười bể bụng.
Đám Đạt tuyết có vẻ khá hơn, biết lo cho Má chu đáo.Với lại mỗi ngày 1 nguời thay phiên, tổng chỉ huy vẫn là chị Hưong nên mọi việc ổn.
Hàng xóm cũng nghĩ đưa má đi chơi thay đổi kg khí 1 tí sau đó về lại nhà là hay,rồi có tụi em về thăm rộn ràng ai cũng vui.
Nhìn hình thấy mấy ông đàn ông béo quay, có quí tử của Minh về, còn cánh phụ nữ cũng làng nhàng kg sửa soạn nên vô hình ít bắt mắt. Thôi vậy là Má còn sống thọ với con cái lắm, lúc này tính khí ít chướng hơn trước, nên con cái chăm sóc cũng đỡ cực.
Nhà mới của Minh cách tiệm cũ có 3 căn, dài rộng và khang trang lắm, tuy là nợ như chúa chỗm nhưng cơ ngơi vậy ai cũng tin tưởng trao đổi mua bán tối ngày,c ũng mừng cho nó, kiểu tay kg mà bắt giặc giỏi.
Thôi để em qua chỗ chị coi thơ và hình.
Monday, September 12, 2011
NGÀY GIỖ BA 12/9/2011 _NGÀY 15 THÁNG 8NĂM MẸO
BÀN THỜ
Mâm cúng CHAY
THƯỞNG-PHƯỢNG-MÁ-HƯƠNG-KIMCHI-MAI
Anh KIM - PHƯỢNG - MÁ - THƯỞNG
Gia đình ĐÍNH
KIM CHI - NHƯ MAI - MÁ - ĐẬU
NGÀY GIỖ BA 12/9
Hôm nay ngày kỵ giỗ Ba (đã 3 năm qua) .Mọi người đều về đông đủ . Có anh Kim ngoài làng Huế cũng vào.
Năm nay nghe nói Hương cho làm đồ chay cúng ,còn con cái ai muốn đem món gì thì tuỳ lòng .
Nghe Kim chi ,đem chai rượu nếp,chả .
Minh gà rau răm , Phượng chả lụa Saigon, còn mấy người kia đủ loại bánh trái...
Năm nay cúng kính đơn giản gọn gàng ,không bày biện tiệc tùng ,
chỉ anh chị em trong nhà,không uống nhiều,nói ít.Má vui vẽ mừng
con cháu về ,duy có anh Kim là má biểu anh đường sá xa xôi ,đi
về tốn kém ,lần sau đừng về nữa.Kể ra nói vậy cũng hơi phụ lòng.
Dù xa xôi mà anh đã cố gắng vào thì đáng quý biết bao !
Không biết mọi người có biết điều mà giúp đỡ tiền xe cho anh
không? Nghe nói Phượng có cho anh Kim 2 trăm,Thưởng cho Đạt
đưa anh đi ăn sáng ...còn mấy người kia chắc cũng có mà không
biết bao nhiêu. Thôi vậy cũng tốt rồi.
Thấy hình ai nấy đều vui vẽ khoẻ mạnh ,tròn trịa .Đính thì hơi quá nặng ,coi chừng đừng bồi dưỡng nhiều quá !
Hải đẹp lão ra ,có hơi hướm Sàigòn ,nên nhìn không ra...
Chỉ có nhà giáo Thưởng thì vẫn ốm nhom,có lẽ tại mưa gió lụt lội Saigon trôi nỗi bồng bềnh trên những dòng sông thành phố !
Giỗ Ba cũng là dịp cho anh chị em gặp nhau và thăm má .
Lần này còn có thêm CU ĐẬU mới về nữa ! Chúc mừng ,mong Đậu sẽ làm lại cuộc đời khá hơn! để má Minh được yên vui.
Lan thì như cô MỸ (Americain) !
Mọi việc êm đẹp, càng già con người càng trầm tĩnh hơn ,bớt nổ!Thiếu 2 nhân vật Canada và Mỹ . Tuy vậy cũng đã chuẩn bị trước
mọi thứ rồi . Tài chắc phone không được ,chị Kiêt thì phone dỡm
nên không phone ,có nhờ người đại diện !
Chờ Thưởng báo cáo thêm sẽ ghi tiếp !
Sunday, September 11, 2011
Sunday, August 28, 2011
VỀ MÁ
Chị Kiết,
Đang buồn vì nằm hoài,mò tới máy vi tính đọc mấy dòng của chị là thấy vui rồi.Em sẽ mau lành vì nhờ chị động viên.Thì phải khoẻ để còn làm ăn, chớ ai nuôi mình bây giờ.
Em mới điện thoại trên nhà,gặp ca bà hồng trực, nó có vẻ vui và còn chọc em là nó mạnh nhất,thứ nhì bà tuyết và thứ ba là Má còn mấy bà con gái thì thua xa lắc...Thấy kg khí vui là tốt.Nó nói má đi tập huấn ngoài bà hương 1 tháng,về dễ chịu hơn,nói gì nghe nấy, và kg ngồi lâu nữa.Nhà ông đạt vui hơn vì anh chị em vô ra thay phiên nhau và có vẻ gắn bó hơn.
Khoảng 12/9 tây,tụi em,tất cả tập trung về trên đó,vợ chồng đính và thằng nhóc cũng cho theo,vậy là đủ mặt bá quan,hi vọng Má vui nhiều hơn.Rồi lật bật tới Tết, chị về phải kg?
Thôi cứ hi vọng là vậy,có gì thay đổi thì tính sau.
Cài thằng cha ba tàu thì khủng khiếp và vô nhân đạo nhất hành tinh này rồi.Nó ác vậy rồi cũng có sống đựoc hoài kg? cha nhà nó ăm mặn thì đời con nó cũng lảnh quả.
--- Ngày Thứ 6, 26/08/11, S Kđã viết:
Từ: S K
Chủ đề: Re: Về: Fw: Em Đi chùa Hương
Đến: "Thuong Nguyen"
Cc: "thanhtai Nguyen"
Ngày: Thứ Sáu, 26 tháng 8, 2011, 20:18
THƯỞNG ,
HỒI XƯA NGƯỜI TA ĐÃ ĐẨY BÀ NGỒI TRÊN XE VỀ RỒI,BÂY GIỜ TÁI DIỄN
CÒN NẶNG HƠN . THÔI SINH NGHỀ THÌ CỨ PHẢI THEO NGHỀ ,CÁI THÂN BÀ NHƯ
CON TÉP MÀ CỨ TƯỞNG MÌNH CÒN JEUNE.
ĐỪNG HAM CÔNG TIẾC VIỆC ,DÙ TIỀN NHIỀU HAY ÍT CŨNG VẬY THÔI.TUY LÀ
PHẢI LÀM VIỆC.
CÓ MỘT NGƯỜI NÀO ĐÓ NÓI: CHƯA BAO GIỜ THẤY AI ĐỂ MỘT BỌC VÀNG
TRÊN QUAN TÀI CẢ.
TRIẾT LÝ TÀO LAO VỚI BÀ CHO VUI ,CHỨ NGƯỜI BÊN ĐÓ THÌ VÔ PHƯƠNG
CỨU CHỮA . LÀM CŨNG CHẾT MÀ KHÔNG LÀM CŨNG CHẾT. CŨNG NHƯ BÊN NÀY
ĂN ĐỒ ĐỘC CỦA TÀU .ĂN CŨNG CHẾT MÀ KHÔNG ĂN CŨNG CHẾT.
THÔI BÀ RÁNG TĨNH DƯỠNG ...LÀNH RỒI TIẾP TỤC CON ĐƯỜNG ĐÃ ĐI,VÌ
KHÔNG AI CHIA XẼ ĐƯỢC!
NẾU NGỒI ĐƯỢC THÌ VÔ HOA VĂN VÀ NGÀN SAO ĐỌC CHƠI.
http://ce-hoavan.blogspot.com/
http://ngansaoygmail.blogspot.com/
Tui càng già càng chằng như MÁ ,mà theo tui nhận xét ,hình như bà con nào của
MÁ cũng y chang nhau ! bây giờ nghe mọi người than thở ,mới biết ĐI LÂU MỚI THẤY
ĐƯỜNG DÀI !
CHÚC BÀ MAU LÀNH !
--- On Fri, 8/26/11, Thuong Nguyenwrote:
From: Thuong Nguyen
Subject: Về: Fw: Em Đi chùa Hương
To: "S K"
Date: Friday, August 26, 2011, 1:02 AM
Chị Kiết,
Tình hình như chị biết và mail cho em.
Em có nghe chị Hưong trao đổi qua đ/thoại tương tự vậy.bữa nào trống tthì Mai và Tuyết chia nhau ra chăm sóc Má thêm.Còn tiền bạc thì em kg biết,mọi thứ chị Hưong lo.
Cũng sắp gặp nhau đầy đủ ngày giỗ của Ba.Có gì cần thì bàn thêm.
Em xui xẻo,chãy xe tới truờng về,bị trơn trợt do mưa lớn,ngập,tay lái loạng choạng té,nằm nhà gần cả tuần,chỉ nằm bó và uống thuốc,ngồi kg đựoc.Giờ thì đỡ nhiều và đi lại đựoc.Có tụi thằng Bi chăm sóc cũng đỡ.
Thôi em đi nghỉ đã, thấy ê ẩm người rồi.
CÁI MÁY NÀY KỲ CỤC ,vô HOA VĂN thì nó lại vô NGÀN SAO .
Đang buồn vì nằm hoài,mò tới máy vi tính đọc mấy dòng của chị là thấy vui rồi.Em sẽ mau lành vì nhờ chị động viên.Thì phải khoẻ để còn làm ăn, chớ ai nuôi mình bây giờ.
Em mới điện thoại trên nhà,gặp ca bà hồng trực, nó có vẻ vui và còn chọc em là nó mạnh nhất,thứ nhì bà tuyết và thứ ba là Má còn mấy bà con gái thì thua xa lắc...Thấy kg khí vui là tốt.Nó nói má đi tập huấn ngoài bà hương 1 tháng,về dễ chịu hơn,nói gì nghe nấy, và kg ngồi lâu nữa.Nhà ông đạt vui hơn vì anh chị em vô ra thay phiên nhau và có vẻ gắn bó hơn.
Khoảng 12/9 tây,tụi em,tất cả tập trung về trên đó,vợ chồng đính và thằng nhóc cũng cho theo,vậy là đủ mặt bá quan,hi vọng Má vui nhiều hơn.Rồi lật bật tới Tết, chị về phải kg?
Thôi cứ hi vọng là vậy,có gì thay đổi thì tính sau.
Cài thằng cha ba tàu thì khủng khiếp và vô nhân đạo nhất hành tinh này rồi.Nó ác vậy rồi cũng có sống đựoc hoài kg? cha nhà nó ăm mặn thì đời con nó cũng lảnh quả.
--- Ngày Thứ 6, 26/08/11, S K
Từ: S K
Chủ đề: Re: Về: Fw: Em Đi chùa Hương
Đến: "Thuong Nguyen"
Cc: "thanhtai Nguyen"
Ngày: Thứ Sáu, 26 tháng 8, 2011, 20:18
THƯỞNG ,
HỒI XƯA NGƯỜI TA ĐÃ ĐẨY BÀ NGỒI TRÊN XE VỀ RỒI,BÂY GIỜ TÁI DIỄN
CÒN NẶNG HƠN . THÔI SINH NGHỀ THÌ CỨ PHẢI THEO NGHỀ ,CÁI THÂN BÀ NHƯ
CON TÉP MÀ CỨ TƯỞNG MÌNH CÒN JEUNE.
ĐỪNG HAM CÔNG TIẾC VIỆC ,DÙ TIỀN NHIỀU HAY ÍT CŨNG VẬY THÔI.TUY LÀ
PHẢI LÀM VIỆC.
CÓ MỘT NGƯỜI NÀO ĐÓ NÓI: CHƯA BAO GIỜ THẤY AI ĐỂ MỘT BỌC VÀNG
TRÊN QUAN TÀI CẢ.
TRIẾT LÝ TÀO LAO VỚI BÀ CHO VUI ,CHỨ NGƯỜI BÊN ĐÓ THÌ VÔ PHƯƠNG
CỨU CHỮA . LÀM CŨNG CHẾT MÀ KHÔNG LÀM CŨNG CHẾT. CŨNG NHƯ BÊN NÀY
ĂN ĐỒ ĐỘC CỦA TÀU .ĂN CŨNG CHẾT MÀ KHÔNG ĂN CŨNG CHẾT.
THÔI BÀ RÁNG TĨNH DƯỠNG ...LÀNH RỒI TIẾP TỤC CON ĐƯỜNG ĐÃ ĐI,VÌ
KHÔNG AI CHIA XẼ ĐƯỢC!
NẾU NGỒI ĐƯỢC THÌ VÔ HOA VĂN VÀ NGÀN SAO ĐỌC CHƠI.
http://ce-hoavan.blogspot.com/
http://ngansaoygmail.blogspot.com/
Tui càng già càng chằng như MÁ ,mà theo tui nhận xét ,hình như bà con nào của
MÁ cũng y chang nhau ! bây giờ nghe mọi người than thở ,mới biết ĐI LÂU MỚI THẤY
ĐƯỜNG DÀI !
CHÚC BÀ MAU LÀNH !
--- On Fri, 8/26/11, Thuong Nguyen
From: Thuong Nguyen
Subject: Về: Fw: Em Đi chùa Hương
To: "S K"
Date: Friday, August 26, 2011, 1:02 AM
Chị Kiết,
Tình hình như chị biết và mail cho em.
Em có nghe chị Hưong trao đổi qua đ/thoại tương tự vậy.bữa nào trống tthì Mai và Tuyết chia nhau ra chăm sóc Má thêm.Còn tiền bạc thì em kg biết,mọi thứ chị Hưong lo.
Cũng sắp gặp nhau đầy đủ ngày giỗ của Ba.Có gì cần thì bàn thêm.
Em xui xẻo,chãy xe tới truờng về,bị trơn trợt do mưa lớn,ngập,tay lái loạng choạng té,nằm nhà gần cả tuần,chỉ nằm bó và uống thuốc,ngồi kg đựoc.Giờ thì đỡ nhiều và đi lại đựoc.Có tụi thằng Bi chăm sóc cũng đỡ.
Thôi em đi nghỉ đã, thấy ê ẩm người rồi.
CÁI MÁY NÀY KỲ CỤC ,vô HOA VĂN thì nó lại vô NGÀN SAO .
Monday, August 22, 2011
MÁ
Đã đem Má về lại 100/17/8 NGÔ GIA TỰ -BMT . Má vui mừng trở lại nhà cũ ,nơi Má đã sống
với BA ngót gần 20 năm sau 1975.Trong tâm má là cái NHÀ của BA MÁ ,nơi đây ba đã sống và
đã mất ở đây thì má cũng phải ở đây cho đến ngày má theo ba. Má có lý. Con cái hiếu thảo ,dù có
khó khăn cũng ráng khắc phục cho má được vui lòng.
Bây giờ má về nhà ,yên trí Lan được ăn uống đầy đủ ,Đạt không bị đói. Má là luôn lo lắng cho
ông con cầu tự này ! dù một mai má không còn nữa các chị em vẫn chăm sóc quí tử của má !
Ở đời nước mắt chảy xuôi ,mà liệu mấy ông con quý có nhớ và chăm sóc má như mấy bà con gái
số phận long đong ??? Có cậu con út chẳng bao giờ thấy bóng dáng ? công việc đăng đê !
Cuộc đời chạm tới thì mất lòng ,chỉ nói lên những điều mình nghĩ mà thôi !
Mong má được bình yên theo sự đồng ý chia nhau mỗi người một ngày để ở chăm sóc má.
THỨ HAI : HỒNG - vợ Định (con dâu)
THỨ BA : MINH
THỨ TƯ : TUYẾT -vợ Đạt (con dâu)
THỨ NĂM : MAI
THỨ SÁU : HƯƠNG
THỨ BẢY : CHI
CHỦ NHẬT : ??
Tiền đóng góp :
TTÀI : 1 TRIỆU
PHƯỢNG : 500
THƯỞNG : 300
ĐỊNH : 300
ĐÍNH : 500
MINH : 300
MAI : 100
CHI : 100
_____
tổng cộng 3triệu 100
CHỊ KIÊT : 100 ĐÔ / 1tháng khi cần.
với BA ngót gần 20 năm sau 1975.Trong tâm má là cái NHÀ của BA MÁ ,nơi đây ba đã sống và
đã mất ở đây thì má cũng phải ở đây cho đến ngày má theo ba. Má có lý. Con cái hiếu thảo ,dù có
khó khăn cũng ráng khắc phục cho má được vui lòng.
Bây giờ má về nhà ,yên trí Lan được ăn uống đầy đủ ,Đạt không bị đói. Má là luôn lo lắng cho
ông con cầu tự này ! dù một mai má không còn nữa các chị em vẫn chăm sóc quí tử của má !
Ở đời nước mắt chảy xuôi ,mà liệu mấy ông con quý có nhớ và chăm sóc má như mấy bà con gái
số phận long đong ??? Có cậu con út chẳng bao giờ thấy bóng dáng ? công việc đăng đê !
Cuộc đời chạm tới thì mất lòng ,chỉ nói lên những điều mình nghĩ mà thôi !
Mong má được bình yên theo sự đồng ý chia nhau mỗi người một ngày để ở chăm sóc má.
THỨ HAI : HỒNG - vợ Định (con dâu)
THỨ BA : MINH
THỨ TƯ : TUYẾT -vợ Đạt (con dâu)
THỨ NĂM : MAI
THỨ SÁU : HƯƠNG
THỨ BẢY : CHI
CHỦ NHẬT : ??
Tiền đóng góp :
TTÀI : 1 TRIỆU
PHƯỢNG : 500
THƯỞNG : 300
ĐỊNH : 300
ĐÍNH : 500
MINH : 300
MAI : 100
CHI : 100
_____
tổng cộng 3triệu 100
CHỊ KIÊT : 100 ĐÔ / 1tháng khi cần.
Thursday, August 18, 2011
MÁ
Má thật là một nỗi lo lớn cho mấy chị em,ba ông con trai quý thì khỏi phải nói. Đem má ra ở nhà Hương để tiện bề săn sóc ,vì bây giờ Mai bận rộn nhà cửa ,gia đình,không thể ra giúp để chăm sóc
má được nữa.
Ở được một thời gian ,tưởng má quên,ai ngờ má chẳng quên ,lại nhớ đủ thứ ,nhớ Lan ,nhớ Đạt ,lại
khóc lóc đòi về ! Lan thì về ở với Minh tưởng đã yên !
Bây giờ lại phải đem má trở về lại nhà cũ , thật là nhiêu khê ,chạy lên chạy xuống ,không biết thế nào . Ban ngày thì được ,ban đêm mà cứ thức đêm hoài thì không biết mấy em có chịu nỗi không ?
Cho má uống thuốc ngủ để ngủ đêm ,mà cũng không được, cứ trái chiều.
Sắp xếp lại mỗi người 2 ngày hay 1ngày để lên chăm má ! Má không bao giờ hiểu con gái bao giờ cũng hơn con dâu ,má chỉ nhớ có ngôi nhà ! cũng đành chịu thôi !
Mong mọi việc sẽ ổn thoả !
má được nữa.
Ở được một thời gian ,tưởng má quên,ai ngờ má chẳng quên ,lại nhớ đủ thứ ,nhớ Lan ,nhớ Đạt ,lại
khóc lóc đòi về ! Lan thì về ở với Minh tưởng đã yên !
Bây giờ lại phải đem má trở về lại nhà cũ , thật là nhiêu khê ,chạy lên chạy xuống ,không biết thế nào . Ban ngày thì được ,ban đêm mà cứ thức đêm hoài thì không biết mấy em có chịu nỗi không ?
Cho má uống thuốc ngủ để ngủ đêm ,mà cũng không được, cứ trái chiều.
Sắp xếp lại mỗi người 2 ngày hay 1ngày để lên chăm má ! Má không bao giờ hiểu con gái bao giờ cũng hơn con dâu ,má chỉ nhớ có ngôi nhà ! cũng đành chịu thôi !
Mong mọi việc sẽ ổn thoả !
Sunday, August 14, 2011
VU LAN_BÔNG HỒNG DÂNG MẸ
SÁNG NAY NGÀY LỄ VU LAN
HOA HỒNG CÀI ÁO ,MUÔN VÀN NHỚ THƯƠNG
MẸ GIÀ TÓC BẠC GIÓ SƯƠNG
VẪN TRÔNG CON TRẺ NGÀN PHƯƠNG TRỞ VỀ
LÒNG CON NHỚ MẸ TRĂM BỀ
ĐƯỜNG XA MUÔN DẶM SƠN KHÊ PHẢI ĐÀNH !
SK VU LAN 2011
*************************
*************************
Mẹ ơi ! nhớ Mẹ vô vàn
Dâng hoa hồng thắm muôn ngàn nhớ thương
Mẹ gìa tóc bạc điểm sương
Hoa hồng dâng mẹ, nồng hương ngập tràn . . .
Thanh Tài Vu Lan 2011
Monday, July 11, 2011
Sunday, July 10, 2011
thơ cho BA-ngày lễ CHA
Thơ cho BA
Thơ cho Mẹ sao nhiều vô tận
Thơ cho Ba sao thật hiếm hoi
Mẹ là giòng suối ngọt ngào
Còn Ba nước chảy ào ào thác cao
Mẹ là nãi chuối buồng cau
Bao la như biển rạt rào tiếng ru
Công cha ví tựa núi non
Cha đi dựng nước,sắc son Mẹ chờ
Vu Lan báo hiếu phụng thờ
Bông hồng dành Mẹ,cành vàng riêng Cha !
SK-NS
Thơ cho Mẹ sao nhiều vô tận
Thơ cho Ba sao thật hiếm hoi
Mẹ là giòng suối ngọt ngào
Còn Ba nước chảy ào ào thác cao
Mẹ là nãi chuối buồng cau
Bao la như biển rạt rào tiếng ru
Công cha ví tựa núi non
Cha đi dựng nước,sắc son Mẹ chờ
Vu Lan báo hiếu phụng thờ
Bông hồng dành Mẹ,cành vàng riêng Cha !
SK-NS
Tuesday, June 21, 2011
VIẾT VỀ BA -KIMCHI
viết về ba (tt)
Đến khi tôi thành cô giáo đi dạy ở vùng xa xôi rừng núi(buôn
Drấp) nên không gặp nhiều người,tuổi cũng hơi lớn,xin chuyển về gần
nhà thì gặp ông xã (người Mường ).Tôi quyết định lấy chồng_cả nhà tôn trọng ý kiến -tuy không đồng ý.Ba tôi nói thôi như Công Chúa
Huyền Trân còn lấy vua Chiêm Thành ,thời buổi đổi thay ,nên mọi sự đều thay đổi !
Nhân duyên có lẽ là do trời định ,không qua mạng số.Ông rễ Mường
quý lại về làm rễ nhà tôi _ cùng sống chung với ba má tôi và vượt qua
những ngày khó khăn trong từng bữa ăn,lúc đó còn độn khoai sắn_ba
tôi thường chia đều từng miếng ăn,lâu lâu có lương ,được ăn bữa thịt cá là ba chia đều cho cả nhà,còn khi chúng tôi nhường cơm cho ba thì ông lại không chịu.Nhìn vào nồi cơm ông nói:
_Tau thích ăn khoai cho nhuận trường,thằng Phú là lao động chính
phải ăn cơm nhiều cho khoẻ !
Ông rễ cũng nhường cho bố vợ,nhường qua nhường lại ,khoai sắn hết trước ,còn lại cơm...
Chuyện về ba còn nhiều ,nhớ đến đâu ghi lại đến đó.Nhân ngày lễ CHA hôm nay tôi muốn viết vài hàng để chia sẽ với ba những điều mà
chưa bao giờ cha con nói với nhau và hiểu về ba hơn .
KIMCHI (cầu 14 BMT)
Đến khi tôi thành cô giáo đi dạy ở vùng xa xôi rừng núi(buôn
Drấp) nên không gặp nhiều người,tuổi cũng hơi lớn,xin chuyển về gần
nhà thì gặp ông xã (người Mường ).Tôi quyết định lấy chồng_cả nhà tôn trọng ý kiến -tuy không đồng ý.Ba tôi nói thôi như Công Chúa
Huyền Trân còn lấy vua Chiêm Thành ,thời buổi đổi thay ,nên mọi sự đều thay đổi !
Nhân duyên có lẽ là do trời định ,không qua mạng số.Ông rễ Mường
quý lại về làm rễ nhà tôi _ cùng sống chung với ba má tôi và vượt qua
những ngày khó khăn trong từng bữa ăn,lúc đó còn độn khoai sắn_ba
tôi thường chia đều từng miếng ăn,lâu lâu có lương ,được ăn bữa thịt cá là ba chia đều cho cả nhà,còn khi chúng tôi nhường cơm cho ba thì ông lại không chịu.Nhìn vào nồi cơm ông nói:
_Tau thích ăn khoai cho nhuận trường,thằng Phú là lao động chính
phải ăn cơm nhiều cho khoẻ !
Ông rễ cũng nhường cho bố vợ,nhường qua nhường lại ,khoai sắn hết trước ,còn lại cơm...
Chuyện về ba còn nhiều ,nhớ đến đâu ghi lại đến đó.Nhân ngày lễ CHA hôm nay tôi muốn viết vài hàng để chia sẽ với ba những điều mà
chưa bao giờ cha con nói với nhau và hiểu về ba hơn .
KIMCHI (cầu 14 BMT)
VIẾT VỀ BA -KIMCHI
Nhân ngày Lễ CHA ở Hoa Kỳ
Lời phi lộ:(Kim chi nói đúng ngày còn nhỏ ai cũng sợ ba hết,đứa nào lạng quạng,có lỗi gì không lo mà trốn lẹ là bị đá đít,còn may hơn là lên giường nằm với cái roi mây,ba làm công chánh nên tìm được những cái roi ngon lắm ! Chị cũng mấy phen chạy ra vườn susu trốn
mỗi lần ông CU ĐẠT bị té !mấy chị em chăn nó hơn chăn cừu!
Rồi đến thằng ÚT cũng làm mọi người khiếp viá !Bây giờ nhìn lại
2 ông con quí đó ,thật chẳng tích sự gì!)
Ngày còn nhỏ tôi sợ ba lắm! trong 10 chị em gái,tôi là Út gái,nhưng chẳng được cưng chìu,vả lại tính tôi vốn nhút nhát cầm tinh con chuột
nên gặp "hổ phụ" là chui vào hang...
Ngày còn nhỏ ở với ba kỹ niệm yêu thương thì chưa rõ nét mà ấn tượng sợ hãi thì nhiều...
Hồi đó khoảng lớp 7 lớp 8,nhà tôi mở cửa hàng cho thuê truyện,ba tôi để 3 chị em Lan ,Mai ,Chi đứng coi sóc.
Mỗi lần đi mua truyện là bà chị lớn gom hết tiền,đến lúc trả tiền cọc
chúng tôi phải mở tiền trong két(hộp gỗ đựng tiền cọc)nên tiền thâm vốn dần_ Má tôi la quá chừng ,thế là ba tôi điều tra coi sổ sách ghi thế nào,thấy truyện cho thiếu nhiều quá,có khi không đóng tiền cọc
ba giận dữ quát mắng :
_ Dẹp hết thôi không tuê mướn gì nữa...
Tụi tôi đưá nào cũng xanh mặt,vì hồi đó với hàng nghìn đầu sách cứ
qua một vài lần đọc lại phải mua thêm sách truyện mới tiếp theo..
nhất là truyện chưởng phải đủ bộ và liên tục tiếp theo...
Tiền thu thì lai rai,mà còn cho thiếu ,cho thiếu vì bạn quen,vì người thân,đôi khi cũng khó,vì vậy mà cụt vốn.Tiền vô thì ít ,mà tiền chi ra thì nhiều. Ba tôi la "cho thuê thì phải lấy tiền cọc,khi trả sách phải tính ngày thu tiền,tiền thuê không trả ,tiền cọc không có thì mất luôn
cả truyện cả sách ,thôi dẹp hết đi.
Cũng vì dễ dãi mà tiền mất tật mang,không ai chịu trách nhiệm,mà sợ ăn đòn , tôi nhỏ nhất nên lảnh đủ...
Có một lần vì thằng em út của tôi là được cưng nhất nhà ,nên khi tôi lỡ đạp vào đôi dép mới của nó (dính vết đất) nó la toán lên tôi bị ngay cú đá của ba tôi ,con ni mi sớn sát ,không ngó trước ngó sau ,làm tôi
hết hồn và khóc rấm rức...
Cho đến lúc gia đình tôi dọn về cầu 14,trải qua nhiều thăng trầm thời
cuộc...các anh chị em đã lớn,lập gia đình đi xa,còn lại đám nhỏ còn đi học..ba lại phải bương chải đi làm cầu đường ở kinh tế mới,rồi mua đất để làm rẩy,trồng khoai ,bắp ,chuối...gia đình khó khăn nghèo nàn hơn bao giờ cả ,tôi hiều và thương ba hơn..,ba tính nóng nảy la hét một hồi rồi thôi ,ba thương tất cả các con ,nhưng mỗi đứa mỗi cách.
Ba tôi làm cái xe đẩy cho má tôi chở hàng xuống chợ bán. Cái xe đẩy còn gọi là xe mùng hay xe ba gác ? vì nó có 3 cái bánh xe và đằng sau có 2 cái càng ,kéo hay đẩy?đàng trước bánh xe nhỏ?
Sáng sáng má tôi chất thúng, mủng, nia đẩy xuống chợ.Chiều tụi tôi
xuống phụ dọn hàng ,đẩy xe về cho má.Má tôi cũng còn sướng hơn là chưa phải quang gánh,vì có ba tôi lo cho xe cộ.
Hồi xưa ba tôi hay lái xe hơi ,bây giờ má tôi lái xe ba gác..!!!.
Nhà lúc bấy giờ còn lại mấy chị em,tôi học sư phạm sắp ra trường.
Thỉnh thoảng về nhà có chuyện không vui vì ba la,hay không đồng ý
với tôi,nhưng sau này nhgĩ lại tôi thấy ba đúng .
Tôi có quen với một giáo viên cùng trường,nhưng ba má tôi lại chọn anh chàng khác.Một hôm người bạn tôi quen về quê thăm nhà ,anh cũng ở cùng nơi em trai tôi đang học nghề.Gia đình muốn gởi tiền và
ít áo quần cho em tôi kịp về nhà.Nhân cơ hội tôi giới thiệu cho ba tôi
biết đây là người có uy tín để gởi tiền và đồ đạc.
Bẳng đi 10 ngày không thấy tin tức và thằng em về,ba má tôi nôn nóng ,vì đó cũng là thử thách ban đầu với anh chàng mà tôi đặt cảm tình.
Ít lâu sau đó thì em tôi nhận được (từ nhà anh đến trường em tôi khoảng 30 km)có lẽ vì một lí do bất khả kháng nào đó anh không thể chuyển đồ tới kịp thời được .Từ đó ấn tượng tốt về anh ta biến mất tôi thất vọng và chia tay luôn mối tình của mình .(ct)
Lời phi lộ:(Kim chi nói đúng ngày còn nhỏ ai cũng sợ ba hết,đứa nào lạng quạng,có lỗi gì không lo mà trốn lẹ là bị đá đít,còn may hơn là lên giường nằm với cái roi mây,ba làm công chánh nên tìm được những cái roi ngon lắm ! Chị cũng mấy phen chạy ra vườn susu trốn
mỗi lần ông CU ĐẠT bị té !mấy chị em chăn nó hơn chăn cừu!
Rồi đến thằng ÚT cũng làm mọi người khiếp viá !Bây giờ nhìn lại
2 ông con quí đó ,thật chẳng tích sự gì!)
Ngày còn nhỏ tôi sợ ba lắm! trong 10 chị em gái,tôi là Út gái,nhưng chẳng được cưng chìu,vả lại tính tôi vốn nhút nhát cầm tinh con chuột
nên gặp "hổ phụ" là chui vào hang...
Ngày còn nhỏ ở với ba kỹ niệm yêu thương thì chưa rõ nét mà ấn tượng sợ hãi thì nhiều...
Hồi đó khoảng lớp 7 lớp 8,nhà tôi mở cửa hàng cho thuê truyện,ba tôi để 3 chị em Lan ,Mai ,Chi đứng coi sóc.
Mỗi lần đi mua truyện là bà chị lớn gom hết tiền,đến lúc trả tiền cọc
chúng tôi phải mở tiền trong két(hộp gỗ đựng tiền cọc)nên tiền thâm vốn dần_ Má tôi la quá chừng ,thế là ba tôi điều tra coi sổ sách ghi thế nào,thấy truyện cho thiếu nhiều quá,có khi không đóng tiền cọc
ba giận dữ quát mắng :
_ Dẹp hết thôi không tuê mướn gì nữa...
Tụi tôi đưá nào cũng xanh mặt,vì hồi đó với hàng nghìn đầu sách cứ
qua một vài lần đọc lại phải mua thêm sách truyện mới tiếp theo..
nhất là truyện chưởng phải đủ bộ và liên tục tiếp theo...
Tiền thu thì lai rai,mà còn cho thiếu ,cho thiếu vì bạn quen,vì người thân,đôi khi cũng khó,vì vậy mà cụt vốn.Tiền vô thì ít ,mà tiền chi ra thì nhiều. Ba tôi la "cho thuê thì phải lấy tiền cọc,khi trả sách phải tính ngày thu tiền,tiền thuê không trả ,tiền cọc không có thì mất luôn
cả truyện cả sách ,thôi dẹp hết đi.
Cũng vì dễ dãi mà tiền mất tật mang,không ai chịu trách nhiệm,mà sợ ăn đòn , tôi nhỏ nhất nên lảnh đủ...
Có một lần vì thằng em út của tôi là được cưng nhất nhà ,nên khi tôi lỡ đạp vào đôi dép mới của nó (dính vết đất) nó la toán lên tôi bị ngay cú đá của ba tôi ,con ni mi sớn sát ,không ngó trước ngó sau ,làm tôi
hết hồn và khóc rấm rức...
Cho đến lúc gia đình tôi dọn về cầu 14,trải qua nhiều thăng trầm thời
cuộc...các anh chị em đã lớn,lập gia đình đi xa,còn lại đám nhỏ còn đi học..ba lại phải bương chải đi làm cầu đường ở kinh tế mới,rồi mua đất để làm rẩy,trồng khoai ,bắp ,chuối...gia đình khó khăn nghèo nàn hơn bao giờ cả ,tôi hiều và thương ba hơn..,ba tính nóng nảy la hét một hồi rồi thôi ,ba thương tất cả các con ,nhưng mỗi đứa mỗi cách.
Ba tôi làm cái xe đẩy cho má tôi chở hàng xuống chợ bán. Cái xe đẩy còn gọi là xe mùng hay xe ba gác ? vì nó có 3 cái bánh xe và đằng sau có 2 cái càng ,kéo hay đẩy?đàng trước bánh xe nhỏ?
Sáng sáng má tôi chất thúng, mủng, nia đẩy xuống chợ.Chiều tụi tôi
xuống phụ dọn hàng ,đẩy xe về cho má.Má tôi cũng còn sướng hơn là chưa phải quang gánh,vì có ba tôi lo cho xe cộ.
Hồi xưa ba tôi hay lái xe hơi ,bây giờ má tôi lái xe ba gác..!!!.
Nhà lúc bấy giờ còn lại mấy chị em,tôi học sư phạm sắp ra trường.
Thỉnh thoảng về nhà có chuyện không vui vì ba la,hay không đồng ý
với tôi,nhưng sau này nhgĩ lại tôi thấy ba đúng .
Tôi có quen với một giáo viên cùng trường,nhưng ba má tôi lại chọn anh chàng khác.Một hôm người bạn tôi quen về quê thăm nhà ,anh cũng ở cùng nơi em trai tôi đang học nghề.Gia đình muốn gởi tiền và
ít áo quần cho em tôi kịp về nhà.Nhân cơ hội tôi giới thiệu cho ba tôi
biết đây là người có uy tín để gởi tiền và đồ đạc.
Bẳng đi 10 ngày không thấy tin tức và thằng em về,ba má tôi nôn nóng ,vì đó cũng là thử thách ban đầu với anh chàng mà tôi đặt cảm tình.
Ít lâu sau đó thì em tôi nhận được (từ nhà anh đến trường em tôi khoảng 30 km)có lẽ vì một lí do bất khả kháng nào đó anh không thể chuyển đồ tới kịp thời được .Từ đó ấn tượng tốt về anh ta biến mất tôi thất vọng và chia tay luôn mối tình của mình .(ct)
Tuesday, June 14, 2011
NGÀY LỄ CHA -19-06-2011
BA
Nhớ ngày nào
khi về Ba đón
miệng cười toe,
dù chẳng thấy răng
Ba cầm tay,
lòng thật hân hoan
sai tụi nhỏ
đem đồ vô cất...
Còn đâu nữa
ngày vui đã mất
Giờ trở về
mình Má bâng khuâng
Đứa nào đây?
-chị về không hả ?
-chị sẽ về
có lẽ về sau
cuộc đời thế
giòng đời vẫn chảy
Con nhớ Ba
ghi lại ngày nào
Ba còn đó
nụ cười vẫn nở
Ngày lễ CHA
nâng chén rượu nồng
thắp cây nhang
Ba cười chín suối !
sk
Nhớ ngày nào
khi về Ba đón
miệng cười toe,
dù chẳng thấy răng
Ba cầm tay,
lòng thật hân hoan
sai tụi nhỏ
đem đồ vô cất...
Còn đâu nữa
ngày vui đã mất
Giờ trở về
mình Má bâng khuâng
Đứa nào đây?
-chị về không hả ?
-chị sẽ về
có lẽ về sau
cuộc đời thế
giòng đời vẫn chảy
Con nhớ Ba
ghi lại ngày nào
Ba còn đó
nụ cười vẫn nở
Ngày lễ CHA
nâng chén rượu nồng
thắp cây nhang
Ba cười chín suối !
sk
Sunday, May 29, 2011
THƠ HỒNG PHƯỢNG
TÍM HUẾ
Tím Huế thân thương, tím Huế buồn
Nhớ thời xuân sắc bao vấn vương
Tung tăng chân sáo thời son trẻ
Tím Huế giả từ ,xa cố hương !
Đó đây phiêu bạt bước thăng trầm
Dấu ấn thời gian trải tháng năm
Tím Huế thu mình trong tĩnh lặng
Chờ ngày hoàng đạo ,đẹp trăng rằm
Hoàng đạo giờ lên thoả ước mong
Trãi lòng tím Huế xuyến xao lòng
Hồi chuông Thiên Mụ ngân trong gió
Đánh thức tầm xuân lội ngược dòng !
Tím Huế hôm nay rạng rỡ sao
Nghiêng mình trong nắng xuân tuôn trào
Lời ru năm tháng quay về lại
Khoảng khắc đời người đẹp biết bao!
hồng phượng
Monday, May 23, 2011
Tuesday, May 17, 2011
BỒ ĐỀ PHẬT TỰ-KIMCHI
Líu lo chim hót sân chuà
Bay trên tượng Phật, bay chuyền dưới cây
Bồ đề Phật tự nơi đây
Trầm hương thơm ngát ,lung lay miệng cười
Con về quỳ dưới chân người
Một vầng đạo sáng soi đời chúng sinh
Vào chuà nghe tiếng kệ kinh
Vứt tâm bận rộn, thấy mình vô ưu
Lắng nghe tâm thức luân lưu
Bên dòng sông Tịnh, bên bờ Ni Liên
Phật ngồi khổ hạnh kiếm tìm...
Cõi trần đói rét, trăm nghìn khổ đau
Từng đoàn ngạ quỹ vực sâu
Cội nguồn bể khổ, kéo nhau qua bờ
Hào quang bỗng sáng dương trần
Đất trời hoa nở hát mừng đạo ca
Về chùa chiêm ngưỡng Phật Đà
Nghìn năm đạo hạnh chói loà lòng con!
Kimchi
Monday, May 16, 2011
NGẪU HỨNG CHÙA GIÁC HOÀNG ?THƠ KIMCHI
SẮC KHÔNG
Tiểu ni nghe tiếng chuông chuàLắng trong tĩnh lặng ta bà nhớ thương
Tiểu ni gõ mõ tụng kinh
Âm vang động vọng cõi tâm chập chùng
Lần tay khấn hạt vô thường
Nguyện lòng theo Phật dứt đời trần gian
Giờ đây tâm đã vô vi
Tiểu ni bạc tóc-trở thành sư cô
Tiếng chuông,tiếng mõ,tiếng lòng
Hết âm ,hết vọng,không còn sắc không !
KIMCHI
Tuesday, May 10, 2011
HÌNH ẢNH NGÀY XƯA
Những tấm hình thuở còn đi học thi TÚTÀI 2
1960-1961
Hình nón lá năm ĐỆ TỨ _1957-1958
1960-1961
Hình nón lá năm ĐỆ TỨ _1957-1958
Subscribe to:
Posts (Atom)