Má thật là một nỗi lo lớn cho mấy chị em,ba ông con trai quý thì khỏi phải nói. Đem má ra ở nhà Hương để tiện bề săn sóc ,vì bây giờ Mai bận rộn nhà cửa ,gia đình,không thể ra giúp để chăm sóc
má được nữa.
Ở được một thời gian ,tưởng má quên,ai ngờ má chẳng quên ,lại nhớ đủ thứ ,nhớ Lan ,nhớ Đạt ,lại
khóc lóc đòi về ! Lan thì về ở với Minh tưởng đã yên !
Bây giờ lại phải đem má trở về lại nhà cũ , thật là nhiêu khê ,chạy lên chạy xuống ,không biết thế nào . Ban ngày thì được ,ban đêm mà cứ thức đêm hoài thì không biết mấy em có chịu nỗi không ?
Cho má uống thuốc ngủ để ngủ đêm ,mà cũng không được, cứ trái chiều.
Sắp xếp lại mỗi người 2 ngày hay 1ngày để lên chăm má ! Má không bao giờ hiểu con gái bao giờ cũng hơn con dâu ,má chỉ nhớ có ngôi nhà ! cũng đành chịu thôi !
Mong mọi việc sẽ ổn thoả !
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment