HOÀI MONG
Mây trắng chập chờn như rải bông
Nghe sao xao xuyến nặng bên lòng
Chạnh niềm mẫu tử ,con trăn trở
Nhớ lúc thơ ngây ,mẹ ẩm bồng!
Thương mẹ ngậm ngùi cơn bóng xế
Xót con tha thiết lụy đôi giòng.
Trông vời quê cũ đường xa thẳm,
Chất chứa lòng này,ai biết không ?
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment