Tuesday, July 31, 2012

Thơ HỒNG PHƯỢNG


Giật mình

Có cháu bên mình quên Mẹ yêu
Giật mình, nhớ đến dáng liêu xiêu
Giận mình hờ hững người yêu dấu
Một bóng đơn côi, tuổi xế chiều


Phe phẩy

Phe phẩy quạt nan, bà dỗ cháu
Oi nòng mùa hạ, muốn mưa mau
Mồ hôi nhễ nhại, tuôn như suối
Mất điện, nom giờ tưởng đã lâu


HP

Cuộc đời nước mắt chảy xuôi
Một mai mình cũng thủi thui một mình  !

No comments:

Post a Comment