Monday, November 21, 2011

KỸ NIỆM TRƯỜNG XƯA


Nếu trở lại ngày đầu lên lớp
Được làm cô giáo trẻ vùng cao
Vào trường Huyện dạy trò dân xã
Học ít hơn lam lũ ngoài đồng .

Em đến lớp để tìm kiến thức
Tìm mảnh bằng qua nẻo đường quê
Cô học em trường đời gian khổ
luyện chí nghèo nuôi lớn ước mơ .

Có những đêm cô khóc nhớ nhà
Trò câu cá, trồng rau đem đến
Có những ngày mưa dột mái che
Trò cắt cỏ bện tranh lợp chỗ
Tình trò cô thân thiết lớn lên …
Bao ước mơ – chia xẻ vẫn còn
Kỹ niệm đẹp dường như vẫn đó .

Rồi một ngày cô trở về thành
Trò ở lại, em còn, em mất
Bao năm rồi mỗi ngã mỗi nơi ….

Hôm nay đây tình cờ gặp lại
Học trò xưa cô có nhận ra ?
Tên của em trường Huyện năm nào ?
Tóc dù bạc lòng cô vẫn thắm
Kỹ niệm đầu đâu dể chóng quên
Tay rưng rưng cô nắm lấy tay
Bàn tay em còn nguyên hơi ấm
Niềm tin xưa …, nay đã thành người
Sự nghiệp này giờ đây em tiếp
Quãng đường đời cô tạm dừng chân .

(VIẾT TẶNG HỌC TRÒ TRƯỜNG KRÔNG ANA – BUÔN DRẤP)
Cô Kim Chi 20/11/2011 kỹ niệm 30 năm ngày đầu dạy học

Friday, November 18, 2011

KỸ NIỆM NGÀY NHÀ GIÁO -THANHTÀI

 

Thứ tư, ngày 09 tháng mười một năm 2011


Không hiểu sao mỗi năm gần đến ngày nhà giáo, lòng tôi lại rộn lên những kỷ niệm xưa cũ. Một thời làm cô giáo đứng trên bục giảng tại trường Nông Lâm Súc Daklak, là ngôi trường tôi nhận nhiệm sở đầu tiên trong đời dạy học . 

Khi đó tôi là cô giáo trẻ tuổi 20,hăng say giảng dạy trong lòng phơi phới với những bản nhạc "Đuốc hồng tuổi trẻ, Tuổi trẻ lên đường,
Tiếng gọi thanh niên..."Tôi sẽ kể các bạn nghe vì sao tôi chọn nhiệm sở này .

Tôi có chút máu văn nghệ, chẳng vậy thời gian học tập ở trường Tổng Hợp tôi thường lén nhà đi sinh hoạt văn nghệ với các bạn Du Ca . Ba má tôi không cho phép chỉ bắt chú tâm vào chuyện học.
Tôi mê ca nhạc do anh Nguyễn Đức Quang làm trưởng nhóm, thời mới lớn những bản nhạc hùng ca là thần tượng của chúng tôi . Tôi và các bạn sinh hoạt trong nhóm Du ca Lòng Mẹ do anh Ng Quyết Thắng làm trưởng toán. Chúng tôi vẫn thường hát với nhau Việt Nam Quê Hương ngạo nghễ, Tình ca dân tộc, Đường ta đi tới, Không phải là lúc...đó chính là hành trang vào đời của chúng tôi, những người trẻ hăng say, bắt tay xây dựng quê hương một đất nước nghèo khổ, tan hoang vì chiến tranh, đói nghèo bất công và thù hận..các bạn tôi đã có một số hy sinh khi đi sinh hoạt ..nhưng chúng tôi không sờn lòng vẫn tiến tới, bất chấp gian nguy chờ đón. Chúng tôi được ung đúc một tinh thần không ngại khó để hiến mình cho tổ quôc.
Với tuổi trẻ hăng say, đi bất cứ nới đâu về đâu tôi đã chọn nhiệm sở trường Nông Lâm Súc, các em học sinh quần áo nâu đơn sơ giản dị,học nghề ngang bằng học kiến thức. Tôi thương các em đôi mắt ngây thơ, áo quần lam lũ, cố gắng học lấy mảnh bằng cho cuộc đời tương lai sáng sủa hơn .

Sau những giờ thực tập ở Trung tâm Nông Lâm Nghiệp, tôi càng khẳng định rõ hơn hướng đi tiến về nông thôn, mang kiến thức đến dân quê một nắng hai sương, cày sâu cuốc bẫm.. Học sinh của tôi rất ngoan ngoãn, siêng năng, hiền lành đến độ ngờ nghệch, nhưng trên hết chúng rất chân chất.
Ngoài giờ học lý thuyết ở trường, tôi theo các em về những vùng xa như Phước An, Đạt Lý, Buôn Hồ...phần đông gia đình các em làm rẫy càphê, có em nhà nghèo trồng toàn khoai bắp..dù vậy, Cô trò rất vui. Tôi thường tập dợt cho các em những bài hát ca ngợi quê hương, Tổ quôc, yêu đồng bào ngay cả người dân tộc, nhờ vậy các em đã có một nhãn quan khác với người dân thiểu số nghèo khổ thất học .

Thầy trò chúng tôi ngoài giờ học ở trường thường đi sinh hoạt tập thể ngoài trời, đi thăm các anh Thương bệnh binh ở quân y viện,vào các buôn làng hẻo lánh phát thuôc phát quà..hay giúp đỡ những người già khổ sở thiếu thốn..
Thật là một thời đáng nhớ,cách đây đã mấy mươi năm mà vẫn hiển hiện như vừa mới hôm qua..Bây giờ ngồi nhớ lại vẫn thấy bồi hồi xao xuyến..

Thursday, November 17, 2011

THƠ-HỒNG PHƯỢNG


 

1. " NHỚ " (thay lời con gái lúc đi lấy chồng)

Về thăm quê mẹ cuối tuần
Để nghe điệu lý bâng khuâng quê nhà
Nhớ sao những lúc chia xa
Nhớ chùm hoa khế mượt mà trước sân
Tím màu nhung nhớ âm thầm
Nỗi lòng xin gởi theo ngàn mây bay
Ơn người nuôi dưỡng tháng ngày
Ơn đời chói lọi một vần thái dương
Nguyện trong cuộc sống vô thường
Mãi là ngọn cỏ ngậm sương trong lành
Thời gian vùn vụt qua nhanh
Mây ngàn gió núi vẫn xanh muôn đời
Hào quang từ phía mặt trời
Thắp lên ngọn lửa ấm lời mẹ ru
Xoá tan băng giá sương mù
Chỉ còn ngọn gió mùa thu tuyệt vời
Hãy yêu Quê Mẹ người ơi !

2. “ THUYỀN BÊN LÁI ” (chuyện về 2 quả dừa)

Em theo anh cuối đất cùng trời …,
Một ngày kia mình bỗng chia xa
Cơn gió lạ cuốn anh đi mãi
Chỉ còn em buồn trong tê tái
Ngắm trời mây gửi gấm nỗi lòng
Lời chim quyên não nuột tầng không …,
Cơn gió lạ lại cuốn em đi
Về nơi biển cát thật diệu kỳ
Nơi có anh đang chờ em tới
Có sóng vỗ về nuôi dưỡng tình ta
Và chấp đôi cánh thiên thần hạnh phúc
Anh ạ, mặc sóng có ạt ào phẫn nộ
Hay dịu dàng hôn khẽ thật êm
Thì tình yêu theo năm tháng vẫn êm đềm …
Xuân đi, Hạ tới rồi Đông về
Thu ở lại cùng ta mãi mãi
Và cuối đất cùng trời, thuyền bên lái

HỒNG PHƯỢNG

Wednesday, November 16, 2011

NGÀY NHÀ GIÁO-HỒNG PHƯỢNG


Nhân ngày 20/11, em có viết một đoãn văn và một bài thơ về nghề của chị, em mình.
Em gởi để đăng vào blog gia đình

I. Nhà tôi có 9 chị em gái, 5 người chọn nghề “Gõ đầu trẻ”. Chúng tôi dạy trước và sau giải phóng , đến giờ chỉ còn 2 người bám theo nghề dù đã trên lục tuần.

Em gái tôi dạy tại một Trung Tâm Ngoại ngữ ở Saigon. Vì yêu nghề và cũng vì cuộc sống, nên dù mưa gió bão bùng, nắng nóng cháy da hay ô nhiễm trầm trọng, lúc nào cũng cưỡi con ngựa sắt phom phom trên quốc lộ, xuống tận các cơ sở. Nếu không đi, thì ở nhà điều hành công việc qua chiếc điện thoại bé bỏng. Chuyện về em tôi còn dài thậm thượt, thôi để đương sự “tỉ tê”thì hay hơn.

Bây giờ là chuyện của tôi.

Tôi hiện là cô giáo tại gia của mười mấy học trò đủ mọi lứa tuổi, từ 6 đến 17, đủ mọi cấp lớp, từ vở lòng đến 12. Đôi khi nhận dạy những khoá ngắn hạn cho người đi nước ngoài thăm gia đình, người đi làm cần chút ngoại ngữ. Dù ngắn ngày, nhưng tình thầy trò cũng keo sơn, gắn bó. Trò nhớ thầy, thỉnh thoảng gọi điện về thăm, hoặc ghé thăm thầy với món quà bé nhỏ trên tay. Chừng đó thôi cũng đủ an ủi cái tuổi “xưa nay hiếm”rồi.

Với học trò phổ thông, vì dạy tổng hợp như thế, nên đôi khi cô giáo mệt phờ với chương trình học đa dạng. Đôi khi có những kỹ niệm khó quên vì lời nói cử chỉ của học trò bé nhỏ và tiếng cười sảng khoái cứ thế tuôn như suối chảy. Tôi cũng tâm niệm “Nghề là nghiệp” nên đến bao giờ mắt mờ, tay run và trí lụt thì giải nghệ là vừa.

Ngoài ba chữ với học trò, tôi còn thêm một nghề tay trái nữa mà mãi đến hơn nửa đời người mới xuất đầu lộ diện; “nghề làm thơ”. Nói cho oai, chứ đâu dám tự nhận mình là “thi sĩ”. Thơ thì đủ thể loại : từ ca ngợi tình cha mẹ, tình gia đình, tình thầy trò đến tình bạn, nổi trội nhất vẫn là “tình yêu”. Phần nhiều là ướt át vì người đời vẫn thường nói “yêu đến chết”, “yêu đến răng long, đầu bạc”… nên còn sống, còn yêu và còn làm thơ.

II. Nhân dịp Ngày Nhà Giáo 20/11, được bạn bè mời họp mặt và được biết có một số thầy, cô hải ngoại về tham dự ,nên tôi cũng có một bài nho nhỏ trước kính tặng thầy, cô sau tặng bạn bè và tặng cho cả học trò của mình.

Ngày Thầy Cô

Quê nhà réo gọi bấy lâu
Cung đàn muôn điệu bắc cầu Đông, Tây
Đẹp sao buổi sớm mai nầy
Thầy xưa, trò cũ sum vầy bên nhau
Thoạt nhìn bỡ ngỡ phút đầu
Thời gian có đợi ai đâu bao giờ
Muối sương điểm tóc bạc phơ
Tình thương thầy vẫn trao trò như xưa
Ơn thầy dầu dãi nắng mưa
Trò xin dâng tặng “ Người đưa con đò “:
Đoá hoa tinh khiết thơm tho
Theo thầy trên những chuyến đò dọc ngang

Hồng Phượng

Tuesday, November 1, 2011

MINH THÙY-JACQUELYN (Cháu nội của Chị SK. Con gái thứ 2 của Tý-Nga

VƯỢT QUA -HP

                    VƯỢT QUA
            Thêm một nỗi buồn rơi xuống đời
            Bao năm quần quật đến mòn hơi
            Sức tàn ,lực kiệt còn đâu nữa
            Vạn vật sinh tồn vốn nỗi trôi

            Thương em mờ mịt đường tương lai
            Ngõ cụt chắn ngang gây trỡ ngại
            Vò võ tơ vò ai gỡ rối
            Gia đình chung sức vượt chông gai !

            Em ạ ,cố lên sẽ vượt qua
            Phong ba bão táp cuốn đi xa
            Bình minh rọi nắng về muôn ngã
            Đời tặng riêng em ngàn đoá hoa!
            HỒNG PHƯỢNG

            (tặng KIM CHI VƯỢT QUA cơn bệnh ,giữ gìn sức
             khoẻ ,đừng ham công tiếc việc ...để người khác làm!)