Chị Kiết,
Dạo này sao mà lắm người đẹp, mình là cánh phụ nữ mà còn ngưỡng mộ, huồng gì cánh mày râu.
Mấy bữa nay, đi bụi qua chị Phượng ở lại chơi với Tài, Ty. Mắt Tài đã khá rồi, vết bầm quanh mắt tan hết.
Sáng sớm 4 kiều nữ (chị Hương ở lại khám tim), ngồi trước sân uống cafe, cười nói rỏm rang và luôn có mục làm thơ, cười ra nước mắt.
Bà Tài mắt đã toét mà còn cầm chổi quét lá khế hồi 1, chặp sau thấy bà Dung ra quét hồi 2 thế là tức cảnh sinh thơ.
Quét lá 1
Chỉ 1 đêm thôi lá rụng đầy!
Quét đi phiền muộn ngắm mây bay,
Buồn vui bất chợt như mưa nắng
Ngẫm lại đời mình giấc tỉnh say!
Quét 2
Một nhát càn khôn quấy chọc trời,
Tâm hồn bay bổng,quậy lá rơi,
Bao nhiêu phiền muộn bay theo gió,
Chống chỗi,dừng tay...ngẫm sự đời !
Bài thơ thứ 3 là bài "Chọt khế",
Đầu tiên là Rico, cầm cây sào chọt, mà toàn trái chưa chín, PiPo thấy gai mắt bèn tiếp tục....Mấy Dì và Mẹ nó xuất khẩu:
Một chọt,một chọt lại một chọt,
Khế nhỏ,khế to đều rất ngọt
Ngẩng đầu chọt khế nghe chim hót,
Thế sự hư vô ngẫm bọt bèo!
Em là người cười to nhất, muốn lọt khỏi ghế, trong khi gần đó Mr Kính đang thắp hương bàn thờ thiên, và lâm râm khấn vái, và bà Tài còn nói nhỏ có đủ cả nào chim, khế, bèo....vui hết biết mà cũng bị bà Phượng la.(vì có bọn học trò đang học).
Mai bà Hương về BMT , và hấp dẫn nhất là mời ông Minh tới coi cho các gia đình. Tài có vẻ hài lòng vì khá tốt và đúng cho Ty và Su.
Xui xẻo rồi cũng qua, hi vọng mọi thứ đều sáng sủa hơn.
À thơ gởi cho chị đọc cho vui, đừng phổ biến làm gì nghe chị .
Monday, July 19, 2010
Subscribe to:
Posts (Atom)